Home Bài viết Góc nhỏ - Giangliao Đôi mắt này tôi yêu.

Đôi mắt này tôi yêu.

0

Đôi mắt và cuộc sống

Thế nào rồi, con trai ta? Cuối cùng thỏa thuận của chúng ta đã đến lúc thực hiện. Bức thư bí mật đã được mở rồi. Chào con tuổi 16 xí xớn cuộc đời..

Khi con đọc những dòng này, thời gian của ta có lẽ đã đi được 17 năm. Nghe có vẻ xa, nhưng với ta thì rất gần, mọi việc như hôm qua thôi. Ta lưu lại cả file mềm trong máy tính đấy!

Con có biết ta tưởng tượng đến tương lai, viết ra những lời này để làm gì không? Có một vài điều ta muốn gửi đến con, phải đợi dịp, đợi lúc. Bây giờ có khi là chuẩn.

Đừng coi đây là lời cha dạy, ta viết nó khi còn tuổi trẻ, hãy cứ coi đây giống vài lời sẻ chia của một người anh, hãy đọc để cố hiểu cha con – khi ta ở tuổi “trẻ trâu” tập lớn, khi giữa chúng ta vẫn còn những điểm chung nhất định.

****

Con trai ta! Nếu thực sự con có là con gái, thì rõ là thật tuyệt vời hơn một anh con trai giống ta rồi!

Hãy hiểu khi ta nói “con trai ta” có nghĩa là Con. Ta luôn muốn con – trai hay gái – cũng luôn có một tinh thần mạnh mẽ, hào hùng giống … ta – một anh con trai.

Thêm nữa, hẳn con đã nghe ti vi, đài báo, phương tiện trên giời dưới biển nói đến những kẻ ảo tưởng. Ta không hề hão huyền. Hãy quán triệt một điều: Ta là cha con, và ta không ảo tưởng. Khi đọc hết lá thư này, con sẽ đồng ý với ta điều ấy

(nếu không thì hãy chuẩn bị tinh thần chịu đau nhé – cười lớn!)

****

Con có biết lúc này ta là ai không? Thật khôi hài, ta không bằng tuổi con bây giờ đâu, ta 28, già rồi, nhưng mặt vẫn “ngu” và hay làm điều khác biệt. Ta vẫn hay bị những người lần đầu gặp mặt gọi nhầm là trẻ cấp ba. Điều này chắc có liên quan đến việc ta ngồi viết thư con – ở thời điểm 16 trẻ trai sôi nổi.

Lý do là ta “dự” rằng năm nay sẽ thính thức đập tan cái thân cô độc này, “chốt mục tiêu” mục tiêu ai là mẹ con, nhưng cứ vậy đi đã.

Con có biết sự diệu kỳ của thời gian nằm ở đâu không? Chắc con chưa đủ tuổi, mặc dù ta đã tự hứa sẽ luôn tìm cách gieo mầm điều đó mỗi bước con lớn khôn. Bây giờ ta sẽ nói rõ hơn: Con lớn lên theo thời gian, và ta lại già đi theo chừng đó, theo đúng cái cách ông con,  bà con đã làm để ta phổng phao đến mức 1,65m, nặng 55 ký như “bây giờ”.

Một cách nào đó, thời gian đã chuyển thể từ người đi trước đến người sinh sau. Ta vui vì con ra đời.

****

Con biết không, hôm kía hôm kìa, các báo đăng tin có cô bé giành học bổng Harvard. Có thể mai sau, đó vẫn là một trường thuộc top “đỉnh của đỉnh của đỉnh” – nôm na là ba chữ: Đỉnh – Đỉnh – Đỉnh.

Đó là một thành công, ta sẽ vui nếu con được vậy, nhưng chỉ yêu thương và tự hào khi biết con xứng đáng. Đừng bao giờ nhầm lẫn giữa tình yêu với thành công con, kỳ thi sắp tới, hãy làm điều tốt nhất có thể.

Con sàng tuổi “những đứa em” ta. Chả quan hệ ruột thịt gì cả, chúng đơn giản là những cậu bé ta yêu quí, ta (có lẽ) cũng được chúng yêu (quí). Đó là anh em nhà “Xộp”, Hiếu “Dom” hay Anh Đức, Tú Đỗ, Eni Bờ lách, Thái “sẹo” (không hề có sẹo nhé)… Có đứa học giỏi, có đứa khù khờ cả tin dễ bị lừa, có đứa còn hơn cả ta, có người yêu rồi nhé!

Như con, chúng cũng đang chuẩn bị bước vào đời.

Ta nhìn chúng, và nghĩ đến con. Hãy cứ lớn lên, không ngại tìm tòi, hiểu biết và làm người tốt con nhé, ta chỉ cần có vậy, và ta sẽ luôn yêu con.

Nôm na là được nửa bức thư rồi, giờ ta phải “dạy khôn” con một chút. Con đọc cũng được, không đọc thì nói thực là ta khá bực mình. Cố mà đọc đi! Cái này là bí kíp “ta” truyền.

****

Ta để con đọc thư này, vì con bắt đầu lớn, Con có biết “Người lớn” là thế nào không?

Không phải là cứ mét tám gần tạ là lớn đâu nhé, đó là “to”.

Chả phải tự kiếm tiền tiêu mới là con lớn đâu nhé, đó là “không phụ thuộc”.

Như ta đây: một người trung bình, tiền tiêu còm nhom mà có mấy ai nghiêm túc – ngoài trừ ông bà con – nói ta trẻ con đâu?

Khi nào con lớn, con sẽ chả cần ta quyết thay cuộc đời.

Khi nào con lớn, con sẽ làm chủ bản thân mình, đầy đủ, chín chắn, có trách nhiệm, có nhân tâm, nhạy bén và sắc sảo.

Khi ấy ta sẽ đến bên con và cười thật to với ông giời:”Ha ha! Con trai ta lớn thật rồi! Ta nhàn rồi! Sướng quá!” –  mặc dù sẽ không bao giờ ngừng lo lắng cho con.

Ta hi vọng rằng chặng đường khôn lớn của con sẽ không dài ngoằng như ta, đến hai tám cái xuân xanh đã chạy. Hi vọng này ta quyết “ủn” hết vào con, rút ngắn thời gian, “ngộ” nhanh một chút, ta không ngại “làm cái bàn đạp”. Người bố này rất đáng để con tin, từ cái sự trải nghiệm, ta gửi lại vài điều, để con bước nhanh, không cần phải gấp, chỉ cần dũng cảm, mạnh mẽ, và coi trọng mình.

Trên tất cả, khi con lớn, con sẽ luôn nhớ cội nguồn của mọi điều đẹp đẽ: trái tim, tình yêu và lý tưởng. Liệu mà mau lớn cho cha con nhàn..

****

Con biết không, ta đã hít khí trời được 28 năm, bớt đi 5 năm đầu ấu sữa, và rồi lại mất thêm mười tám năm lẻ ú ớ để tìm cho ra một cách sống cho đàng hoàng, giờ ta mới bắt đầu tự gọi là mình sống. Giờ ta mới dám viết cho con, để con dựa vào đó tự đi tìm lối đi cho mình.

Ta không cho con khuôn mẫu. Thời gian, thời đại, tâm thế con người sẽ xô đổ nó.  Ta chỉ nói cho con về cách nghĩ của mình, không hề to tát.

Con biết không, ta đã từng mù quáng nhìn đời bằng những kết quả, điểm số, giải thưởng thi thố, những lời khen, câu kháo.

Ta đã từng cảm giác hụt hẫng khi dồn tâm huyết vào  một cuộc thi không công bằng và … giành chiến thắng.

Ta cũng đã từng thất vọng khi thấy một vài điều thật đáng giá lại bị một “đống bầy hầy” – ta gọi thế – khỏa lấp. Và nhiều điều khác nữa…

Những trải nhiệm đó không hề dễ chịu, nó làm ta khủng hoảng, nó làm ta tự đánh mất đi nhiều thứ, mất đi thời gian. May làm sao, ta chưa chệch đường.

Ô! Chờ một chút! Sếp gọi!

Ta phải xin lỗi con: ta viết thư là lúc rảnh rang khi làm việc. Con có thể chấp nhận điều này (và ta cũng thế), nhưng sai vẫn là sai, chúng ta hãy học cách công nhận sự thực.

Cuộc sống này đôi khi chấp nhận hay bắt buộc chúng ta xê dịch một chút, nhưng đừng bao giờ đánh đồng định nghĩa. Đúng là đúng và sai là sai. Con sẽ tự làm mình trượt dài khỏi điểm mốc nếu cứ  sai lầm như vậy.

Cuộc sống này một vài lúc sẽ toàn màu hồng, có lúc lại sì sì một đám mây đen. Nhưng ta có quyền  định đoạt chính mình. Nếu không hài lòng với điều gì, thay vì chán nản, thà tìm cách thay đổi còn hơn.

Hãy đọc câu chuyện cuộc sống của ta: 28 tuổi, độc thân, mặt ngố. Ta sống thế nào?

Ta không sống bề ngoài, coi thường sự khoa trương; dồn tâm huyết và sức tập trung vào những thứ có ý nghĩa cho ta, cho đời;

Ta cũng không ngại ước mơ, vẫn mơ đẹp, long lanh, và nhìn thẳng vào hiện thực: giản đơn, đôi lúc trụi lủi như thách thức kẻ hão huyền.

Ta không choáng ngợp vì bề ngoài sừng sộ của tòa Keangnam mới xây, ta thích thú với nó – một sản phẩm của bàn tay, khối óc.

Ta cũng không méo mó theo những cái xấu xa ích kỷ của xã hội chuyển giao, không sợ kẻ cắp, lưu manh. Ta sẵn sàng thích nghi với tình huống, ta thở để chiến đấu..

Trên tất cả, ta yêu cuộc sống,  yêu gia đình và một vài người (có con).

Trên tất cả, ta tin vào giá trị tốt đẹp. Ta tin tất cả có thật, không hề tô vẽ, có thật trong đời.

Ta sống – để cảm nhận, yêu thương, hay chờ đợi cái gì đó đáng để hi sinh.

Ngày hôm qua, ta bắt đầu lại tất cả, từ việc đi tìm chuẩn giá trị: đúng, sai; tốt ,xấu; xinh tươi, ù ì; thiện, ác; người, vật, ký sinh cho chính mình – bằng trái tim, tri thức.

Ta bắt đầu tìm hiểu những ngóc ngách cuộc đời. Ta định hình cuộc sống, tự mình kiểm chứng.

Ta bắt đầu suy nghĩ. Ta xây dựng quan điểm. Ta kết luận trong thâm tâm về những điều cần thiết.

Ta bắt đầu tham gia vào cuộc sống. Ta thể hiện quan điểm, ta hành động. Ta không đứng ngoài mọi chuyện nữa, ta hòa mình, ta khai thác khả năng của mình.

Ta bắt đầu định nghĩa lại bản thân – cuộc sống và ranh giới. Ta sẽ làm người tốt, tự trọng và yêu đời. Ta sẽ trách nhiệm hơn với gia đình, chọn ra vài điều đẹp đẽ để theo đuổi, ta gọi nó là lý tưởng.

Ta bắt đầu tưởng tượng đến tương lai – thành quả của hành động hôm nay. Sẽ rất vất vả, nhưng ta sẽ tận lực cho đến hết mình.

Ta bắt đầu từ hôm qua, hôm nay và từ nay sẽ thế, từ việc viết một bức thư gửi cho con, đứa con chưa ra đời. Ta viết điều đó cho ta, cho con và một vài người.

Ta hứa sẽ sống xứng đáng với lời mình.

Ta hứa với con điều đó đáng giá, điều đó là thực, và ta sẽ tiếp tục “Bắt đầu”.

****

Hãy xem những gì ta đã có ở lúc này, nó sẽ cho con lựa chọn!

Ta có những người bạn, khởi nguồn từ những tình cảm tốt đẹp chúng ta dành cho nhau. Ta cứ đưa tay ra với mọi người, cái cách họ đáp lại sẽ cho biết tiếp theo nên làm gì.

Ta có “mẹ cha diệu kỳ”. Cha thì  khó tính, nghiêm nghị, mẹ thì có vẻ nhẹ hơn, nhưng “nguy cơ  luôn thường trực”. Ta tự hào và hãnh diện – không phải nhiều tiền, cũng chẳng phải sự chiều. Làm con của những người tử tế, mẫu mực cũng đã đáng để gọi là vinh dự giữa cuộc đời lắm rồi.

Ta có thân ta, bắt đầu sự lớn, có cơ sở, có chỗ dựa niềm tin. Điều đó giúp ta đứng thẳng, điều đó giúp ta tiến lên.

Ta sẽ cố gắng để cho con tự hào, theo cái cách của mẹ cha ta. Mà, dù ta có chẳng được như vậy, thì con hãy hơn ta, để mà tự hào cho chính mình.

Còn vài điều ta muốn nhắn gửi, nhưng như vậy thì quả là dài. Để sau này con  nhé. Ta sẽ dành lời cuối để nói về tình yêu.

Con sắp “nhớn” rồi, và ta bảo này: đừng ngại thể hiện tình cảm, con chân thành thì con đáng được tôn trọng; con chân tình, con xứng đáng với người coi trọng nó. Con hãy tôn trọng cảm xúc và đừng bao giờ tước bỏ cơ hội để ai đó biết họ được con yêu. Con là con gái á? Đừng có quá lảng tránh, người thông minh sẽ giữ được chừng mực cần có, ngay cả khi họ là người tìm đến. Cá tính của con ta phải thế, thế mới vui!

****

Con ạ, ta tự hào vì so với ối ông bố bà mẹ, ta còn có cái để viết cho con, trước cả lúc con ra đời. Ta tự hào vì bản thân ta vốn phù du như những câu nhạc Trịnh nhưng vẫn luôn ở tâm thế sẵn sàng để tạo ra, đóng góp vào những điều kỳ diệu của dòng thời gian, dòng cuộc đời.

Ta sẽ tự hào lắm lắm nếu như con sẽ lại tiếp bước ta, biến thành một “cái ta” trong cuộc đời nhân loại, ta sẽ cười, lớn hơn cả cái âm ly nhà hàng.

Mắt mở to, để yêu lắm cuộc đời này.

Con nhé!

Thư từ người cha kỳ quặc hít thở bầu không khí 2014.

Thế thôi nhé, ta đi tìm mẹ con đây!

Giangliao says – Bài tham dự cuộc thi đôi mắt và cuộc sống @@

Bài viết chưa có đánh giá, hãy trở thành người đầu tiên bình chọn 🙂

ĐỂ LẠI BÌNH LUẬN CỦA BẠN

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *